Trang

Thứ Năm, 3 tháng 5, 2012

Nghẹn ngào tin nhắn gửi em của nam sinh trường Y + Nội dung đoạn chat


Chứng kiến câu chuyện có thật trong thời gian thực tập ở bệnh viện, nam sinh trường ĐH Y Hà Nội đã gửi cho em những dòng chat nhắn nhủ

Những lời nhắn từ người anh tới em của một bác sĩ tương lai khiến cư dân mạng không khỏi xúc động. Đó là những dòng chat của thành viên có nick Bình Dương, một sinh viên Đại học Y Hà Nội đang đi thử việc tại bệnh viện gửi cho em trai của mình.
Những dòng nhắn gửi là câu chuyện có thật mà chàng sinh viên Đại học Y Hà Nội được chứng kiến trong thời gian thực tập tại bệnh viện Việt Đức.
Ngay khi được đăng tải, những dòng nhắn gửi thống thiết được truyền đi với tốc độ chóng mặt. Nó hiện diện trên khắp các diễn đàn, và nhận được không ít những bình luận của cư dân mạng ở khắp nơi.
Ảnh minh họa.
Lời nhắn rất giản dị, chỉ để nhắc nhở em khi ra đường phải cẩn thận, nhớ đội mũ bảo hiểm và đừng bao giờ đi quá 30km/h dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.
Người anh kể lại những sự việc, cảm xúc của mình được chứng kiến ở bệnh viện nơi anh thực tập. Vị bác sĩ tương lai phải chứng kiến cái chết đau lòng do tai nạn giao thông của một thanh niên tuổi đời còn rất trẻ. Do chủ quan, sử dụng chiếc mũ bảo hiểm không đạt chất lượng. Tai nạn khiến cậu ta bị xuất huyết não.
Cái chết thương tâm đó khiến chàng sinh viên trăn trở, không khỏi đau lòng, day dứt và tự hỏi chính mình: “Cuộc sống thật mong manh, hôm nay khỏe mạnh thế này mà chẳng biết mai thế nào. Nên bây giờ mình hãy tự vấn: mình đã sống cho thật tốt chưa?”
Nỗi ám ảnh từ những gì được chứng kiến, chàng sinh viên quyết định:  “Thế là từ hôm đó đến hôm nay, anh không dám phóng xe máy quá 30km/h. Người chết thì an lành, chỉ day dứt cho người ở lại...”
Lời nhắn nhủ này đã khiến hàng ngàn cư dân mạng xúc động. Tt thành viên có nickname Thuyền lá chia sẻ trên diễn đàn chuyên về trẻ em: “Thật cảm động trước dòng nhắn gửi của chàng bác sĩ tương lai, bạn đã chia sẻ một khoảnh khắc trong vô vàn khoảnh khắc được chứng kiến hàng ngày. Những gì được chia sẻ không phải mới nhưng nó đã khiến mọi người phải suy nghĩ”.
Bạn Tmy2 cũng bày tỏ: “Đoạn chat thật xúc động, tính mạng con người thật mong manh, hãy cứ sống thật tốt dù ngày mai có ra sao”.
Không chỉ đồng cảm với những nhắn gửi của chàng sinh viên trường Y, một thành viên khác còn nhắn gửi:
“Người chết thì thanh thản rồi, chết là hết chẳng còn vướng bận, chỉ người sống là khổ. Nên mong những bậc làm cha làm mẹ hãy sống có trách nhiệm, vì cuộc sống đó không phải chỉ vì các bạn mà còn của con cái các bạn. Hãy có trách nhiệm với chính cuộc sống của mình.”
Quả thực, những gì mà chàng sinh viên trường Y đã có ảnh hưởng không nhỏ tới suy nghĩ của không ít bạn trẻ khác. Một thành viên trên diễn đàn về ô tô  nói: “Sau khi đọc xong bài này, có lẽ em sẽ chuyển sang đi xe buýt để bảo vệ chính mình.”
Đoạn chat được đăng trên hàng chục diễn dàn lớn nhỏ. Mỗi diễn đàn đều có đến hàng trăm bình luận của độc giả. Vừa được đăng vài ngày nhưng trên diễn đàn về ô tô đã có tới 73 trang với gần một nghìn bình luận.
Thành viên Mai.thanh10 chia sẻ “Tôi hãi nhất cái mũ bảo hiểm rởm, đội chỉ che được nắng”. Trong khi một thành viên khác thì có vẻ suy tư “Đọc xong mình cũng suy nghĩ lung tung lắm, bỗng thấy thương thầy bu hơn”.
Thành viên Phdnguyenquocanh cũng khá bùi ngùi: “Đọc đến đoạn “Dậy đi con, dậy đi về với bố” là mình không chịu được rồi. F1 nhà mình nằm ở Xanh Pôn do giảm tiểu cầu. Không thê thảm như trên nhưng mình cũng hiểu được phần nào cảm giác của bác ấy”.




Đây là nội dung đoạn chát giữa người anh với em trai: "...
Bình Dương: đi viện anh thấy mình ngộ ra được nhiều điều lắm

Bình Dương: em đi đường nhớ đội mũ bảo hiểm nhá
Bình Dương: đội cẩn thận
Bình Dương: và đừng đi quá 30km/h
Bình Dương: trong bất cứ hoàn cảnh nào
Bình Dương: dạo này
Bình Dương: đi Việt Đức
Bình Dương: anh hay gặp
Bình Dương: nhiều trường hợp
Bình Dương: không còn phân biệt được mắt mũi mồm
Bình Dương: theo đúng nghĩa đen
Bình Dương: nữa
Bình Dương: hôm trước
Bình Dương: ở Việt Đức
Bình Dương: có 1 chuyện mà anh nghĩ là anh sẽ nhớ mãi
Bình Dương: hoặc đơn giản là anh là người mới
Bình Dương: nên hơi nhạy cảm
Bình Dương: có 1 cậu
Bình Dương: cũng sinh năm 92 như em
Bình Dương: cao ráo đẹp trai lắm
Bình Dương: tai nạn xe máy
Bình Dương: thế rồi
Bình Dương: các cô dì chú bác
Bình Dương: cứ đứng ngoài khóc nức nở
Bình Dương: kéo áo bác sĩ bảo cứu
Bình Dương: nhưng mà bọn anh biết
Bình Dương: não chết rồi
Bình Dương: cứu thế nào được
Bình Dương: tức là
Bình Dương: cậu ý chỉ
Bình Dương: đội 1 cái mũ bảo hiểm
Bình Dương: rẻ tiền kiểu mình hay đội
Bình Dương: rồi mài mặt xuống đất
Bình Dương: thế là xuất huyết não
Bình Dương: máu nó chèn ép các thứ
Bình Dương: làm não sưng phù lên
Bình Dương: mất chức năng -> chết não
Bình Dương: mặc dù tim vẫn đập
Bình Dương: phổi vẫn thở tốt
Bình Dương: thế rồi
Bình Dương: lúc bác sĩ thông báo
Bình Dương: thế là mấy ông chú mấy ông cậu
Bình Dương: nước mắt cứ ứa ra
Bình Dương: rồi ra ngoài giữ mẹ bệnh nhân
Bình Dương: ko cho vào
Bình Dương: còn có mỗi ông bố đứng trong đấy
Bình Dương: bác ý ko khóc được
Bình Dương: chỉ có đứng nắm tay thằng con
Bình Dương: nhìn nó
Bình Dương: 1 lúc
Bình Dương: rồi vả vả nó vào miệng mấy cái nhẹ nhẹ
Bình Dương: bác ý nói với nó
Bình Dương: "dậy đi con"
Bình Dương: "dậy đi về với bố"
Bình Dương: rồi bác ý quay ra nói với anh
Bình Dương: thế nó không dậy nữa à ?
Bình Dương: rồi bác ý đứng dựa tường
Bình Dương: chẳng nói gì nữa
Bình Dương: rồi họ đưa thằng bé về
Bình Dương: chẹp
Bình Dương: h kể lại chẳng thấy hay gì cả
Bình Dương: cơ mà lúc đứng đấy
Bình Dương: cảm giác nó đau xót lắm em ạ
Bình Dương: anh thấy
Bình Dương: cuộc sống thật là mong manh
Bình Dương: hôm nay khoẻ mạnh thế này
Bình Dương: mà chẳng biết mai thế nào
Bình Dương: nên là mình h hay tự vấn
Bình Dương: mình đã sống cho thật tốt chưa
Bình Dương: để mà mai có vấn đề gì
Bình Dương: liệu mình có ân hận ko
Bình Dương: khá là day dứt
Bình Dương: thế là từ hôm đấy đến hôm nay
Bình Dương: anh ko dám phóng xe máy quá 30km/h
Bình Dương: người chết thì an lành
Bình Dương: chỉ day dứt người sống
Bình Dương: bác ý còn bảo
Bình Dương: "thế đấy cháu ạ"
Bình Dương: "nuôi con 21 năm, hôm nay nó xin đi chơi với ban"
Bình Dương: "thế mà nó không về nữa cháu ạ"
Bình Dương: anh lấy ống nghe
Bình Dương: đưa cho bác ý
Bình Dương: bảo bác ý nghe tim nó lần cuối
Bình Dương: nhưng bác ý ko muốn nghe
Bình Dương: từ hồi đi viện đến h
Bình Dương: anh gặp 4-5 ca tử vong rồi
Bình Dương: nhưng chưa ca nào làm anh thấy suy nghĩ như thế
Bình Dương: cả đời cứ bươn chải tiền bạc bán rẻ sức khoẻ
Bình Dương: rồi tiền có cứu được ko ?
Bình Dương: trước cái chết
Bình Dương: mọi thứ vô nghĩa lắm
Bình Dương: anh cũng nhận ra
Bình Dương: những lúc như thế
Bình Dương: không thấy đám bạn đâu
Bình Dương: quanh mình
Bình Dương: chỉ có gia đình
Bình Dương: + 1 vài thằng sinh viên Y
Bình Dương: cũng chẳng thấy bóng dáng người yêu đâu
Bình Dương: chắc không đến kịp
Bình Dương: hoặc sợ quá không đến
Bình Dương: vậy mình có dành thời gian cho gia đình xứng đáng với điều đó ko?
Bình Dương: anh cũng suy nghĩ về chuyện đó
…”


(Theo Nguoiduatin) 
Nếu các bạn có 1 đứa con...
Nếu các bạn đã nuôi nó 21 năm
Bằng mồ hôi, nước mắt, thậm chí là cả xương máu nữa...
Bạn sẽ cảm nhận hết sự nghẹn ngào của người cha đáng thương ấy !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nếu không muốn hiện thông tin cá nhân, Bạn có thể chọn "Nhận xét với tư cách Ẩn danh"

Bài đăng Cũ hơn:

Bài đăng Mới hơn: